từ ngày mang bầu, mẹ như trở thành một người hoàn toàn khác. Chưa khi nào mẹ phải tự ti về bản thân tựa như các ngày bầu bì đó. Nhiều những bà đến số thời gian gần đẻ mới xấu còn mẹ xấu ngay và luôn ngay từ các ngày đầu.

Mẹ là một trong bạn con gái khá ăn diện, điệu đà, thích chơi bời ngay cả khi đã lấy bố con. Ai quen cũng phải nằm lòng mục tiêu sống: "Sống là phải hưởng thụ". sản sinh trong một cả nhà khá giả nên ngay từ bé dại mẹ được thương cảm và được làm những gì mình muốn.

Mẹ xinh đẹp and chiến thắng, ai nhìn vào cũng reviews mẹ là con gái điểm 10 trừ, trừ bởi mẹ chưa sinh được em bé nào. Tuy nhiên thực sự mẹ chưa định có con trong thời điểm này dù đã hơn 30 tuổi. trước việc giục giã của ông bà và của bố con nhưng mẹ vẫn không can đảm để mừng đón member mới.

đơn giản thôi, bởi có con đồng nghĩa với việc mẹ có khả năng sẽ bị mất quá nhiều khoảng không riêng, các việc hay làm, sở thích bị tự điều chỉnh, cuộc sống thường ngày bị đảo lộn.

Rồi một ‘tai nạn” nhỏ dại xẩy ra and mẹ bị dính bầu. Người nào cũng mừng chỉ có mình mẹ là chưa sự thật dễ chịu. Bố động viên rồi hứa hẹn: “Chỉ cần em sinh con ngừng, em làm những gì anh cũng chẳng cản, đi chơi dễ chịu, anh và phụ huynh sẽchăm con”.

Tặc lưỡi, mẹ nhăn nhó, phụng phịu ra điều giận dỗi. Mẹ mong hằng ngày trôi qua thật nhanh, 9 tháng chắc cũng biến thành giống hệt như một chuyến công tác dài ngày thôi mà.

Tâm sự “tội lỗi” của một mẹ bầu suýt mất con 1
Đúng như mọi người nói, chỉ khi nào sắp mất một cái gì tín đồ ta mới thấy tiếc nuối. Mẹ sẽ sống ra làm sao nếu mất con? (Ảnh minh họa)

mặc dù vậy, mức độ này lâu bền hơn nhiều so với những gì mẹ tưởng, có rất nhiều vấn đề phát sinh khiến cho tâm trạng của mẹ bất ổn. chắc rằng do bị không ổn định nội tiết mà dù cố chát hàng tạ tấn son, phấn lên mặt, ăn vận hết sức hợp mốt tuy nhiên mẹ vẫn chẳng khác gì một con gà chọi đỏ lừ.

Thai càng lớn thì da mặt mẹ càng dày cộm lên từng mét, sưng sỉa lên nhìn rất bom tấn. Chân phù lên chẳng khác gì chân voi, những mạch máu gân xanh gân đỏ chằng chịt nhìn rất mất mỹ quan. từ đầu đến chân đen nhẻm, đen giòn đã đỡ đằng này mẹ lại đen đen bẩn bẩn như kiểu cả tháng không tắm gội.

Dù chẳng ai nói gì nhưng mẹ thừa biết bọn họ đều sở hữu chung một suy nghĩ: “Sao mày sinh đàn bà mà sao xấu điên đảo thế hử?”

đôi lúc mẹ còn chán chả buồn soi gương nữa. có lần đang ngoài đường, mẹ tức điên khi có mấy bà chỉ chỏ: “Úi nhìn kia, bà kia nhìn như con voi ấy”.

khi đó mẹ thầm ao ước “Thà chưa có con còn hơn”, thậm chí có vài lần mẹ hậm hực với bố: “Sao nhà anh lắm chuyện thế nhỉ, xin con nuôi cũng được chứ sao. Giờ thì hại tôi, xấu điên đảo chẳng muốn đến công ty hay ra đường nữa”.

Rồi khi con đc 13 tuần, BS nhận định nhỏ hơi còi and mẹ rất cần phải bổ sung thêm Vi-Ta-Min and thực phẩm. Nhưng mẹ chẳng để tâm, những viên thuốc đc Bác Sỹ kê mẹ vứt lăn lóc trong góc tủ. Ẳn uống mẹ cũng tiết chế hết sức, chẳng dám ăn đủ vì sợ “sau này sinh xong muốn giảm cũng không được”.

Thêm vào đó mẹ nghĩ "bác sĩ chỉ có dọa là tốt bởi cụ, bà của con, ai cũng đẻ bình thường, cớ gì mẹ lại không ổn định, thêm vào đây, nhỏ xíu còi tí xíu cũng chẳng sao".

Rồi lúc thai đc 18 tuần, mẹ cảm nhận được các con gò đầu tiên, những động đậy trồi lên đạp xuống của con khiến mẹ không hề nhiều số thời gian để nghĩ đến vẻ đẹp nữa.

cho đến lúc con đc 27 tuần, bỗng nhiên mẹ thấy các cơn gò tiết kiệm hơn, có lúc vài tiếng không có thấy gì con cử động, thấy lạ mẹ đi kiểm tra sức khỏe.

Một điều tồi tệ xảy ra khi bác sĩ chứng minh “thai đang có triệu chứng giãn não”. Sốc thật sự, mẹ cảm thấy không thở được, body toàn thân run lẩy bẩy, mẹ cố hỏi thêm tuy nhiên cũng chỉ nhận đc vài câu nói an ủi: “Cứ bình tĩnh, phải quan sát và theo dõi một lát, chưa Kết luận đc bỏ hay không đâu em ạ”.

Mù mịt, căng thẳng, âu sầu, run sợ, kế hoạch sau khi đi khám thai là lên quán café với bọn người được hoãn lại. tín đồ bước đầu tiên mẹ gọi đến đấy là bố con.

khi biết thời gian làm việc mất con cao, bố mẹ ôm nhau khóc rưng rức. Ồ hóa ra đúng như mỗi người nói, chỉ một khi sắp mất một chiếc gì người ta mới thấy tiếc nuối.

mày mò bên trên mạng, mẹ đc biết hiện tượng này còn có Tại Sao một phần là bởi mẹ bổ sung thiếu chất axit folic khiến nhỏ xíu bị khuyết tật đường ống dẫn thần kinh trung ương. Có 20% trường hợp trẻ điều chỉnh điều ấy trong bụng mẹ, Thành lập và hoạt động chắc khỏe, còn những trường hợp khác là bé có tác dụng bị não úng thủy. Quá nhiều bố mẹ gặp mặt tình huống này phải bỏ thai dù thai đã lớn. Nghĩ đến việc mất con, tim mẹ đau nhói.

đây chính là tội lỗi của mẹ, mẹ đã phớt lờ mọi đề xuất của bác ý sĩ, đầu óc suốt cả ngày căng thẳng đến chuyện đẹp xấu. 2 tuần đó mẹ sống trong day ngừng and liên tù tì hi vọng, van xin ông trời có phép thuật, mong con sẽ nỗ lực vựợt qua.

Nghĩ lại, vẻ đẹp, các cuộc đi dạo, niềm đam mê của mình chẳng còn nghĩa lý gì.

Bố con là kẻ rõ nhất biết sự tự điều chỉnh của mẹ, mẹ không còn suốt ngày ngồi than phiền về sắc đẹp, rủ rê bè phái đi chơi, mẹ đã đổi khác, mẹ vứt hết các đôi giày cao gót, liên tiếp lên forums mày mò thông tin về sức khỏe bà bầu, thai nhi, cách quan tâm con, & mẹ không bao giờ quên sử dụng thuốc nữa, cũng không ngừng chăm sóc dinh dưỡng cho bản thân.

Mẹ thích soi gương hơn vì khi nhìn vào gương mẹ thấy phiên bản thân mình và con. Điều đặc sắc xảy ra lúc sang tuần thứ 30, BS thông báo đứa bé đã trọn vẹn thông thường. Mẹ như vỡ òa trong hạnh phúc.

số năm giờ đây trôi qua rất mau, loáng một hai mẹ con đã bước sang tuần 39. Sau khi sinh con kết thúc, mẹ không cầm được nước thị giác khi nhỏ đẹp như một thiên thần. Càng ngày, mẹ càng cảm thấy sợi dây gắn kết giữa hai mẹ con lớn lên, mẹ tự nhủ lòng mình sẽ làm mọi điều tuyệt nhất cho con.

về sau, lúc nghe đc, đọc được những tâm sự của bệnh nhân khác về chuyện căng thẳng mình xấu xí lúc có thai, mẹ lại thấy bọn họ giống mình trước trên đây.

Mẹ muốn nói một điều rằng: xấu một chút cũng rất được, hoạt động đảo lộn cũng được nhưng đặc biệt nhất với mẹ đó là sinh con được săn chắc.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Top